Heo may đã về, một năm nữa đã qua………..
Chiều nay, Cỏ quyết định mua 2 con cá một đen một vàng về thả vào chậu để
làm bạn. Nhìn cá tung tăng Cỏ thấy rằng mình còn nhiều điều phải quan tâm hơn
là những nỗi buồn không tên. Mùa đông đến tự bao giờ, một hôm dậy thật sớm thấy
sương dầy nhìn xa chỉ gặp chân trời
trắng xóa mờ mờ. Những bông cúc dại như
trái tim nhỏ bé của mặt trời lấp lánh trong sương.
Phố tỉnh dậy, phố quên hết muộn phiền. Cỏ sẽ xem nỗi buồn người
mang lại như hơi trà nóng quyện vào không gian rồi mất đi trong gió lạnh, Cỏ
biết rằng ánh mắt ấy, sự quan tâm ấy sẽ mãi mãi không còn là của Cỏ nữa, thì
níu kéo làm gì chút cỏn con còn xót lại. Cỏ sẽ đóng cánh cửa mùa đông của lại
để khi mùa xuân về sẽ sẽ thấy lòng thanh thản như một chén trà thơm nóng rót
vào ngày gió nổi.
Năm cũ đã đi qua như thế, Cỏ sẽ vui với những chú chim làm tổ
trên mái nhà líu lo mỗi sớm mai. Cửa sổ mùa đông, căn phòng đầy ánh sáng với 2 ô cửa sổ, tiếng chim trong và một đôi mắt đen ngạc nhiên
dõi nhìn sự lưu chuyển mùa sang. Cỏ sẽ đặt nỗi buồn vào góc khuất mùa đông và
nhẹ nhàng bay đi như cơn gió lạ, Cỏ sẽ vui vẻ với những thứ đang xảy ra trong hiện
tại, mĩm cười với tất cả dù là nỗi buồn nhẹ
nhàng đến, nhẹ nhàng đi, xóa sạch ưu phiền...
Cỏ sẽ đặt nỗi
buồn vào góc khuất mùa đông, để nỗi buồn nằm ngoan trong mùa đông năm cũ. Sớm
mai này, khi độc ẩm, lòng Cỏ bao dung nở một nụ cười mãn nguyện rót chén trà
nóng vào ngày gió bình yên